Chắc hẳn trong quá trình học tiếng Anh, bạn đã từng có những kỷ niệm thú vị, hay có những câu nói ngô nghê, buồn cười khi mới bắt đầu học tiếng.
Hãy cùng chia sẻ một kỷ niệm nào đó của bạn khi học tiếng Anh, và hy vọng rằng câu chuyện của bạn có thể đem lại chút kinh nghiệm, hay nụ cười cho nhiều người khác giống như bạn.
Tôi còn nhớ một kỷ niệm từ cách đây hai chục năm khi còn là sinh viên năm thứ nhất khoa Anh ngữ !
Trong bài thi nói học kỳ một, oral exam, sinh viên phải dùng tranh để nói về một chủ đề nào đó, và chủ đề tôi bốc trúng hôm đó là nói về Mrs Brown đang nấu nướng trong bếp chuẩn bị bữa tối.
Trước ban chấm thi gồm hai thầy và một cô giáo, sau khi chỉ vào tranh và nói bà Brown mặc tạp dề khi nấu nướng, tôi cao hứng nói rằng tôi thường không mặc tạp dề khi nấu bếp.
Cô giáo liền hỏi: Thế em mặc gì khi em nấu bếp? What do you wear when cooking?
Không ngần ngừ một giây, tôi liền đáp: I wear nothing, Em không mặc gì cả, để rồi ngay lập tức nhận ra rằng mình vừa nói một câu ... thật không đúng ý mình muốn nói, và đã đỏ bừng mặt bật cười cùng ba thầy cô giáo chấm thi hôm đó!
Rất may câu nói không sai ngữ pháp nhưng rất sai ý đó của tôi có lẽ đã không ảnh hưởng tới điểm bài thi hôm đó, mà có thể còn trở thành "truyền thuyết", lưu truyền tới ngày nay tại Khoa Anh!
Mời các bạn hãy chia sẻ những kỷ niệm thú vị, vui buồn hay những kinh nghiệm quý báu của mình khi học tiếng Anh!
-----------------------------------------------------------------
Việt Dương, Hải Dương
Mình sinh ở Hải Dương, nhưng học ở Hà Nội và hiện đang du học ở Luxembourg.
Mình nhận thấy trong suốt quá trình học, nếu không say mê tìm tòi thì không tiến bộ được. Chỉ cần mỗi ngày, ta thu gom vài từ mới trong một lĩnh vực nào đó. Rồi có ngày sẽ dùng đến nó. Cứ như thế, ta sẽ có vốn từ thuộc về mình.
Còn phát âm là điều mà mình vẫn đang băn khoăn. Bởi ngày mới bắt đầu học, mình không chú ý nhiều. Nên giờ vẫn còn chỉnh sửa. Và xin lưu ý các bạn rằng những ai mới đang bắt đầu luyện tập cách đọc, thì hãy từ từ. Mở đầu bằng cách nghe tiếng Anh của người bản xứ, rồi đọc giống người ta, sau đó chuyển sang bài tiếp theo.
NTHT, Nam Định, Việt Nam
Khi tôi học cấp 3, cô giáo dạy cách tạo động từ +er để chỉ người gây ra hành động đó. Ví dụ: read - reader, learn - learner. Và cô gọi một học sinh nam trong lớp lấy ví dụ tiếp. Bạn ấy đã lấy ví dụ: My mother is a cooker (ý muốn nói là mẹ tôi là người nấu ăn). Cô giáo cười ngặt nghẽo mà cả lớp rất ít người hiểu là tại sao. Bởi vì cook - là động từ nấu ăn, cook cũng là danh từ chỉ người nấu bếp. Chỉ những người học tiếng Anh thật lâu, thật nhiều mới biết như vậy, và cooker là cái bếp. Thế đấy. Câu của bạn đó thay vì Mẹ tôi là ngừoi nấu ăn thì lại thành Mẹ tôi là cái bếp lò. Các bạn có thấy buồn cười không?
Một thính giả
Chập chững từ quê ra thành phố để học đại học, tôi cùng nhiều bạn chưa bao giờ được tiếp xúc với ngoạii ngữ. Cho nên chúng tôi gặp rất nhiều phiền toái với môn Anh văn. Có anh bạn sau khi học xong bài thứ nhất trong quyển Streamline, buổi sau cô giáo gọi đọc bài anh ta đã nói: "Ỉm David", có nghĩa là "I'm David". Về sau này chúng tôi thường gọi anh ta là Ỉm.
Trương Liên, Việt Nam
My most memorable experience of learning English was when I was in 5th grade. At that time, I knew nothing about it, English I mean. So for me, sitting in class listening and taking notes from the teacher were sth really terrible. In addition, I was short-sighted but not aware of it yet. Therefore, looking at the board from a distance was a pretty hard thing for me. And that was where my funny experience came from. One day in class, we were learning about "To be" verb. For a know-nothing-about-english girl like me, I thought English was like maths so I read out loudly in front of the whole class, yes, the whole class and the teacher I mean, "Dong tu Chu vi". Oh Gosh, I can still remember the way everyone was laughing to death and I just wished there was a hole underground that I can hide in there.
Lê Thanh Thúy Lan, Việt Nam
My speaking is so bad even though I have learned English for a long time. I have an unforgotten memory that I want to tell you. I have a cousin living in the U.S. She is seven years old. When my cousin returned to Vietnam last year. I talked to her much in English and I thought that she understood what I said. But sudden thing happenned that there was one percentage meaning of me she could understand. That is my excited story and I must improve my speaking and listening step by step.
I'd like to improve my English in your E.club.Thank you very much for your work.
ReplyDeleteThanh Huong
myluckyangels@gmail.com